Upcoming Events
|
Sunday, July 15
Celebration of Altar Guild Ministry -- potluck
Saturday, July 28
Consecration of Suffragan Bishop at St. Paul's, Richmond, VA, 11 AM
Wedding of Jessica Mills and Evan Moberly, 5 PM
Saturday, Aug 11
Wedding of Karla Tsai and Dang Pham, 2 PM
Sunday, Aug 12
Meeting after church to plan for the Oct. 13's Community Festival
|
Birthdays
|
July
5 Hannah Burris (today)
9 Lillian Berg
10 Lucinda Downing
11 Timothy Dang
12 Mickie Frizzell
13 Tom Wetrich
13 Louis Spinelli
13 Tina VanPhung
15 Mary Anne Grant
17 Tuyet Diep
19 Jonathan Huynh
20 Frankie Haan
20 Toua Vang
22 Diem Nguyen
24 Richard Mills
24 Matthew Mills
27 My Linh Tran
31 Stephen Gawarecki
|
Our Prayer List
|
We remember in our prayer:
Harry Benson, Kari Boeskov, Mary Anne Bogie, Hoang Thi Ngoc Bich, Mary Carper, Le Thi Cao, Thomas Cascella, Marie Cosimano, Tim Clary, Dorothy Connelly, John Davis, Donald DeVaughn, Michael Dickinson, Laura Đoàn, Loretta Dougherty, The Edsall Family, Mary Farmer, The Faubion Family, Nance Finegan, Luis Garay, Thomas Garner, Anne Goodwin, Jean Graham, Katie Grosse, Nick Giuliani, Katherine Hafele, Anne & Thomas Edsall, Margaret Ellis Harris, Eldon Paul Henry, Betty and Bill Henderson, Alek Hensley, Bill Herbert, Leslie Hogan, Cindy Hogman, Oliver Wendell Holmes, Jr., Michael Horn, Lindsay Johns, Gray and Bob Johnson, Jamie Kaplon, Robert Kelley, Quinn Kimball, Jeffry King, The Kontess Family, Susan Lawrence, Joe Magrogan, Colleen Mavrikas, Kylee Mei and her families, Margaret Mills, Michael Mills, Danielle Morgan, Evelyn Morgan, Que Nguyen, Chick Nixon, Keslie Nolan, Olive Oliver, Jim Owens, Gary Owens, Joann Piper, Faith Poole, William Ross, Molly Saviola, Bill Sitler, Irene Skowron, Karine Simpkin, Brian Smith, Josh Smithers, Candi Stewart, Barbara Stefl, Art Stroud, Kara Stryker, Walter Sushko, Steven Talbert, George Thomas, Clara Torres, George Torres, Thelma Trout, Nhon Thanh Vo, Bryan Webber, Michael Weekes, Warren Weinstein, The Westfall Family, Paula Wiech, Meredith Wiech, Donna Wolfe, Peter Kosutic, Chris, Tasha.
We pray especially for Le Cao, Hoang Thi Ngoc Bich, and Bob Johnson.
We pray for all US personnel serving overseas, especially Garway Thomas and Cate Johnson.
We pray also for the orphans and those who care for them at Abba Home in Pakistan, and for all orphans in the world.
____
Note: If you have a loved one or friend who needs prayer please call the church and leave a message at 703-532-5656, or write to Tinh+ at
stpats3241@gmail.com or call him at 703-405-9571. Also, should a name need be removed from the list, please let Tinh+ know promptly, and give the reason.
|
Saint Patrick's Ministers
|
The Ministers of Saint Patrick's Church are the People of this Parish
supported by
The Reverend
Tinh Trang Huynh, Rector
Mr. Toua Vang,
Seminarian Assistant
Ms. Mariko Hiller,
Music Director
Ms. Rachel Burgess,
Nursery Care
We serve our Lord as part of the Diocese of Virginia
led by
our chief pastors
The Rt. Rev. Shannon Sherwood Johnston, Bishop
and
The Rt. Rev. Ted Gulick,
Assistant Bishop
|
The Vision of St. Patrick's
|
Saint Patrick's Episcopal Church is a community of care, called to be Christ-centered and multicultural in worship, Christian education and action to proclaim Christ's love to the world.
|
About St. Patrick's Church
| Saint Patrick's was founded in 1953 as a mission church from the Falls Church. The congregation met for the first time on January 3, 1954 in the cafeteria of the Graham Road School. The building was completed in 1956. Members of St. Pat's have been known for their involvement in outreach ministries since the very early days of the parish. In 1995, Saint Patrick's became an Anglo-Vietnamese church, a mission of the Diocese of Virginia, and has become more and more multicultural. In January of 2012, Saint Patrick's full parish status was restored and recognized at the 217th Annual Council meeting of the Diocese. Some of us say that St. Pat's is like a window through which we can see God's love. Other parishioners suggest St. Pat's is a "safe haven" for all who seek peace, a quiet place for those who want to find rest. Many in the congregation mention caring is what makes St. Patrick's special to them. Our vision statement reflects what we are in our hearts: St. Patrick's Episcopal Church is a community of care called to be Christ-centered and multicultural in worship, Christian education and action to proclaim Christ's love to the world."
|
Saint Patrick's
Address
|
3241 Brush Drive
Falls Church, VA 22042
USA
|
Saint Patrick's
Website
|
You are invited to visit our website. Please click here .
|
Previous Issues of the Epistle | Please click here if you wish to see the previous issues of The Epistle
|
St. Patrick's Organized for Missions and Ministry
|
Vestry Committee: Senior Warden: Tom Auld; Junior Warden: Vivian Benjamin; Registrar: Winnie Lebo; Treasurer: Kathy Oliver; Other members of the Vestry: Victoria Kennedy, Jocelyne Miller, Pierre Chanu, Chris Nicholson.
GROUPS AND ACTIVITIES
Altar Guild: Lucille Selby; Bell Choir: Mariko Hiller; Church Office: Lois Cascella; Offering Counters: Bob Cascella; Youth Ministry: Maggie Spinelli; Region VIII Representative: Felix Spinelli; Diocesan Council Delegate: Amelia Nicholson; St. Margaret's Circle: Ann Nelson; Telephone Chain: Alice King; Feed the Homeless: Amelia Nicholson; Ushers: Bill Houston; Odeon Chamber Music Series: Mariko Hiller; Westlawn Elementary School: Winnie Lebo; Falls Church Community Services: Catherine Dubas; Hypothermia Shelter Program: Felix Spinelli; Church Women United: Amelia Nicholson. The Epistle Newsletter Editors: Winnie Lebo and Cindy Rhoad; Flea Market: Chris Nicholson
|
Join Our List | |
|
|
A Prayer of Thanksgiving for Our Nation
|
Almighty God, giver of all good things: We thank you for the natural majesty and beauty of this land. They restore us, though we often destroy them. Heal us.
We thank you for the great resources of this nation. They make us rich, though we often exploit them. Forgive us. We thank you for the men and women who have made this country strong. They are models for us, though we often fall short of them. Inspire us. We thank you for the torch of liberty which has been lit in this land. It has drawn people from every nation, though we have often hidden from its light. Enlighten us. We thank you for the faith we have inherited in all its rich variety. It sustains our life, though we have been faithless again and again. Renew us. Help us, O Lord, to finish the good work here begun. Strengthen our efforts to blot out ignorance and prejudice, and to abolish poverty and crime. And hasten the day when all our people, with many voices in one united chorus, will glorify your holy Name. Amen.
(Book of Common Prayer, Page 838)
|
A Thanksgiving Note
|
We give thanks and pray for blessings upon the Virginia Dominion Power crews who worked so hard this past week to restore power in our area after the storm.
"O God, your unfailing providence sustain the world we live in and the life we live: Watch over those, both night and day, who work while others sleep, and grant that we may never forget that our common life depends upon each other's toil; through Jesus Christ our Lord. Amen."
(Book of Common Prayer, Page 134)
|
Thank-You and Farewell to Christy Park |
A thank-you note to Christy Park, who for two years took care of our little children in the Nursery during our worship at St. Patrick's. Christy has just graduated from George Mason High School, and is going to spend the summer in Argentina before heading to UVA in the fall. While in Argentina, Christy will be living with a family in Parana and taking Spanish classes, under the auspices of the American Field Service Intercultural Programs. At UVA, she is planning to major in computer science or commerce with a minor in Spanish. We at Saint Patrick's wish Christy all the best this summer and in her future plans. We appreciate her kind thank-you note that she recently sent for the gift from the congregation. Godspeed, Christy! Christy Park and Mouachee Vang, June 2012
|
On Last Sunday's Sermon
|
Proper 8 - Year B. Mark 5:21-43 -- Sunday, July 1, 2012
Tinh+
The storm in the Washington Metropolitan area must have reminded some of us about the gospel story we read on the Sunday before last: Jesus and his disciples encountered strong wind and high waves while crossing the Sea of Galilee during the night. The followers of Christ must learn to trust that God is always with them, and embrace the conviction that the Good News is to break all barriers and reach all people.
One of the most remarkable Jesus stories in Mark is the exorcism in Gerasenes, the region that Jesus and his disciples entered after crossing the Sea: the demons coming out of the man asked Jesus for permission to enter a great herd of swine -- the animal that was raised only in non-Jew countries. Two thousand demon-possessed swine then rushed to the seaside, fell over the steep bank and drowned - imagine the peculiar noises they made as they ran! The owner of the pigs suffered a great loss. Think of all those pork chops and loads of ham that were wasted! The fearful people of that land, although amazed at the power of Jesus, asked him to leave.
Last Sunday, as twenty of us gathered in the church building without power, we read again in the Gospel of Mark on what happened next, when Jesus crossed the sea again to be back in the land of the Jews. Jairus, the leader of the Jewish synagogue, found Jesus and asked him to come to heal his sick daughter. The desperate man's only and last hope was in this strange rabbi who had just returned from the land of the unclean gentiles. (Who knows, the Jesus who once advised his disciples to "eat whatever they offer" might have enjoyed sausage while there?). People of faith, like Jairus, are usually pragmatic.
Jesus' walk toward Jairus' house was interrupted. A woman who had suffered from hemorrhage for twelve years came in the crowd and approach Jesus from behind. She intentionally touched Jesus' cloak, and the hemorrhage stopped immediately. Divine healing power was exerted when by faith a human being tried to reach out to God. Jesus' question as to who touched him surprised the woman, because she did not expect him to know that she was healed. It was not Jesus' garment that did the magic. God is mindful about everything to the details. God is mindful especially about the needs of the poor.
Jesus stopped and spoke with the woman, the poorest of the poor. In her Jewish society, she was despised as being ritually unclean. Anyone who touched her or was touched by her became unclean. Her poverty was not only in the disease of the body, but also in the rejection of the society, which must have caused her great pain. To the surprise of the trembling woman, Jesus said, "Daughter, your faith has made you well; go in peace, and be healed of your disease." His words made her healing complete. Sometimes we wonder about the power of our words.
When Jesus finished speaking with the woman, words came to Jairus that his daughter had died. She was twelve years old. She had lived as long as the woman was sick. Notice also the poverty of Jairus, although he was a well-respected spiritual leader. Death makes poverty universal, turning everything one possesses to naught. Jesus said that the girl was not dead but was asleep. Regardless the derision of the unbelieving crowd, Jesus came in, held the girl's hand and commanded, "Talitha, cum... little girl, get up." Again, Jesus disregarded the Jewish ritual law about not touching dead bodies. God's healing power triumphed over even death. Between God's power and Jesus' words, which resurrected the little girl? Both did. Sometimes we wonder about the power of our words to those around us.
There is a question for us: Would we continue to believe in God when we pray and nothing happens? C. S. Lewis once said that prayer does not change God, but prayer does change us. The greatest challenge for all of us followers of Christ is to trust in our Lord and to emulate Him, especially in showing mercy in our thoughts, words and deeds.
|
Đại Ý Kinh Văn Chúa Nhật Vừa Qua
|
Chúa Nhật, 1 tháng 7, 2012
Mark 5:21-43 -- Tinh+
Trận bão vừa rồi tại Hoa Thịnh Đốn có thể khiến người trong Hội Thánh liên tưởng đến đoạn Phúc Âm đọc trong lễ Chúa Nhật tuần trước: Đức Giêsu và các môn đệ gặp gió to sóng lớn giữa biển hồ Ga-li-lê lúc ban đêm trên đường sang bờ bên kia, và Chúa khiến biển yên lặng. Bài học là người theo Đức Kitô phải tập tin rằng lúc nào cu~ng có Thiên Chúa ở bên cạnh, và rằng Tin Mừng phải vượt qua mọi rào cản để truyền đạt đến mọi dân tộc.
Một trong những truyện tích trong Phúc Âm Mác mà ai nghe một lần nhớ mãi là truyện Chúa đuổi quỷ ở miền Ghê-nê-sa-rết, là nơi Chúa và các môn đệ đến sau khi vượt biển hồ: bọn quỷ xuất ra khỏi người đàn ông bị chúng ám bấy lâu xin cho được nhập vào bầy heo (ở xứ Do Thái bên kia hồ không có ai nuôi heo cả) - hai ngàn con heo bị quỷ ám từ trên đồi phóng về phía vực sâu để cùng rơi xuống chết đuổi trong nước biển. Tiếng heo kêu inh ỏi chắc khiến dân địa phương mất vía! Chủ bầy heo mất hết tài sản: phí không biết bao nhiêu là ba rọi, nem chua và chả lụa! Dân nơi đó sợ quá, yêu cầu Giêsu rời khỏi đó.
Chúa Nhật vừa qua, dù nhà thờ mất điện vì bão, hai mươi người họp lại thờ phượng và đọc đoạn Phúc Âm Mác kế tiếp, về truyện Đức Giêsu vượt biển đi trở lại vùng có dân Do Thái. Ông Giai-ru, trưởng nhà hội Do Thái, tìm gặp Đức Giêsu, xin Ngài đến nhà chữa lành cho con gái mình đang lâm trọng bịnh. Hy vọng duy nhất và cuối cùng của Giai-ru là ở nơi ông thầy ráp-bai kỳ lạ nầy, người mới từ xứ của dân ngoại ô uế trở về, bất kể lời giảng và hành động của Thầy có phần trái ngược với tập quán Do Thái. (Biết đâu, hồi còn ở xứ bên kia, Người đã ăn món xúc-xích, vì Người từng biểu môn đệ rằng "ăn bất cứ món gì họ mời mình ăn"?). Người đầy lòng tin như Giai-ru phải là người thực tế.
Khi Đức Giêsu đang đi theo Giai-ru, có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết mười hai năm từ trong đám đông cố tình chạm vào áo Chúa. Bệnh dứt ngay lập tức. Quyền năng chữa lành của Thiên Chúa thể hiện khi con người tìm đến Ngài. Giêsu quay lại hỏi ai đã chạm vào mình, nhưng Chúa đã biết rõ ai đã được lành. Không phải áo Chúa đã có phép thuật gì. Thiên Chúa để ý đến mọi sự từng chi tiết, và Ngài đặc biệt để ý đến người nghèo.
Đức Giêsu đã dừng lại nói chuyện với người đàn bà, người nghèo nhất trong đám người nghèo. Trong xã hội Do Thái, bà bị coi là dơ nhớp, chỉ vì bệnh của bà. Hễ ai chạm đến bà hay bị bà chạm đến phải bị coi là ô uế. Sự nghèo nàn của bà không phải chỉ do bệnh của thân thể. Sự nghèo nàn ấy còn do bị khinh bỉ và ruồng bỏ. Chính sự nghèo nàn ấy gây đau khổ hơn cả. Lời nói của Đức Giêsu làm bà ngạc nhiên,"Hỡi con gái ta, đức tin của con đã chữa con lành. Hãy đi bình an." Lời của Chúa khiến bà được giải phóng hoàn toàn. Có khi chúng ta phân vân về sức mạnh của lời nói của mình. Lời nói của mình khiến chữa lành hay gây thêm đau đớn?
Khi Đức Giêsu nói xong với người đàn bà, ông Giai-ru được báo tin là con ông đã chết. Nó mới mười hai tuổi. Thời gian nó sống dài bằng thời gian người đàn bà mắc bệnh. Hãy để ý sự nghèo nàn của Giai-ru, mặc dù ông ta là một người có thế lực trong xã hội thời ấy. Cái chết làm cho sự nghèo nàn thành ra phổ quát, khiến tất cả những gì người ta có hay thực hiện được thành số không. Đức Giêsu bảo rằng nó không chết, song nó ngủ -- vẫn còn hy vọng mặc dù đã chết. Mặc cho quần chúng chế nhạo, Ngài tiến vào, cầm tay cô gái và bảo, "Talitha, cum..." (Nghĩa là, "Con ơi, hãy chờ dậy.") Lần nữa, Giêsu đã gạt qua một bên lề luật Do Thái về sự tinh sạch, đụng đến xác chết. Quyền năng chữa lành của Thiên Chúa đã thắng hơn cả sự chết. Giữa quyền năng của Chúa và lời Chúa phán, thứ nào khiến phục sinh? Xin thưa là cả hai. Đôi khi chúng ta phân vân về sức mạnh của lời nói của mình đối với người xung quanh.
Nghe truyện Chúa đến đây, chúng ta đối diện với câu hỏi: Nếu mình cầu nguyện mà chẳng được điều mình xin thì mình vẫn còn tin Chúa chăng? Ông C. S. Lewis, nhà văn người Anh, nói rằng sự cầu nguyện không làm Chúa thay đổi mà làm mình thay đổi. Thách thức lớn nhất cho ai theo Đức Kitô là tin cậy nơi Chúa và bắt chước Ngài, nhất là trong sự biểu lộ lòng thương xót trong tư tưởng, lời nói và việc làm.
|
Thời Gian Sẽ Chữa Lành
|
Người ta thường nói: "Rồi thời gian sẽ chữa lành." Điều nầy không đúng nếu hiểu là thời gian sẽ làm mình từ từ quên đi những thương đau và giả vờ như chẳng có chuyện gì đã xảy ra. Sự chữa lành ấy chỉ là giả tạo, vì là làm ngơ thực tại. Nhưng khi ta nói "thời gian chữa lành" và hiểu rằng điều ấy có nghĩa là nhờ thực tâm (faithfulness) đôi bên bất hòa hiểu được đầu giây mối nhợ khiến họ xúc phạm lẫn nhau, thì đó mới thật là chữa lành. Câu "thời gian chữa lành" không ám chỉ sự chờ đợi thụ động. Câu ấy có nghĩa là tích cực đối diện với nỗi đau trong khi tin tưởng rằng tha thứ và hòa giải là điều có thể thực hiện.
(Theo Linh Mục Henri Nouwen, Bread for the Journey)
|
|
|
|